Nỗi Buồn Lưu Vong
Thu đến em buồn lá úa vàng
Chẳng mong đợi, Thu vẫn sang ngang
Từ khi bỏ xứ không trở lại
Lòng nhớ quê hương lệ đổ tràn
Mỗi độ Đông về nhìn tuyết rơi
Buồn ngấm tâm tư nói không lời
Đường về cố quốc không ngăn lối
Vận nước còn xa quá ngậm ngùi
Lòng em lạnh buốt bởi gió Đông
Nửa đêm thức giấc nghĩ mênh mông
Tương lai con trẻ thuyền khéo lái
Ước mong con đổ đạt toại lòng
Quê hương đó vẫn mãi chờ mong
Đường xưa nhà cũ đóng rêu phong
Lòng buồn hiu hắt sương khuya lạnh
Nhớ nỗi niềm đau tủi phận hồng
Đời sống lưu vong bao dãi dầu
Nghĩ lại tháng năm nhói đau tim
Trông mong mãi ngày về quê mẹ
Trăn trở năm canh giọt lệ sầu .
Tuyết Nga, Mùa Thu 2007